Môi-se học được rằng muốn thành công trong việc dẫn dắt dân sự thì ông phải có sự giúp sức từ Chúa. Ông nài xin Ngài chắc chắn hiện diện: “Vậy bây giờ, nếu con được ơn trước mặt Ngài, xin tỏ cho con biết đường lối của Ngài để con biết Ngài và được ơn trước mặt Ngài. Xin Ngài cũng nghĩ đến dân tộc này là dân của Ngài”. KTS 164.1
Đức Giê-hô-va phán: “Chính Ta sẽ đi với con, và Ta sẽ cho con được an nghỉ”. Nhưng Môi-se vẫn chưa an tâm. Ông cầu xin Chúa phục hồi ân huệ lại cho dân sự Ngài để chứng minh rõ ràng sự hiện diện của Ngài vẫn tiếp tục hướng dẫn hành trình của họ: “Nếu chính Ngài không cùng đi, xin đừng đem chúng con lên khỏi đây. Nếu Ngài không cùng đi với chúng con thì làm sao người ta biết được rằng con và dân của Ngài được ơn trước mặt Ngài?”. KTS 164.2
Chúa phán: “Ta sẽ làm điều con cầu xin Ta vì con được ơn trước mặt Ta, và Ta biết đích danh con”. Nhà tiên tri vẫn không dừng nài xin. Bấy giờ, ông đưa ra một lời cầu xin mà chưa một con người phàm trần nào dám nói: “Xin cho con được chiêm ngưỡng vinh quang của Ngài!”. KTS 164.3