Go to full page →

15— QUYỀN NĂNG Đức CHÚA TRỜI ĐƯỢC BÀY Tỏ CC1 131

(Chương này dựa trên Xuất Ê-díp-tô Ký 5:1-12:28)

Trải qua nhiều năm, các con cái Y-sơ-ra-ên bị làm phu tù cho người Ê-díp-tô. Chỉ một vài gia đình đi xuống Ê-díp-tô, nhưng sau nhiều năm, họ đã trở thành một dân lớn. Sống giữa những người thờ hình tượng, nhiều người trong số họ đã bị mất đi những hiểu biết của mình về một Đức Chúa Trời thật và đã quên các luật pháp của Ngài. Họ cùng gia nhập với các người Ê-díp-tô trong các buổi thờ cúng thần mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao. Họ quỳ xuống trước các con thú, các hình tượng và những tượng chạm khác do tay con người tạo ra. CC1 131.1

Tất cả những thứ chung quanh các con cái Ysơ-ra-ên được sắp đặt làm cho họ quên đi Đức Chúa Trời hằng sống của họ. Tuy nhiên, cũng có một số người trong vòng các con cái Hê-bơ-rơ vẫn gìn giữ sự hiểu biết về Đức Chúa Trời thật, là Đấng Sáng Tạo của các từng trời và trái đất. Họ rất đau lòng khi nhìn thấy các con cái mình phải bị chứng kiến những thói quen xấu xa của những người thờ hình tượng sống chung quanh chúng. Một vài người cũng đã bị những ảnh hưởng xấu của những người lân cận và cũng gia nhập vào chung nhóm với họ, cũng cúi đầu trước các thần của người Ê-díp-tô là những tượng chạm làm bằng gỗ hoặc đá, và dâng các của tế lễ hy sinh cho những vật vô tri này. Trong sự thõng khổ đau đớn, các con cái Hê-bơ-rơ trung tín này đã kêu cầu cùng Chúa để Ngài giải cứu họ khỏi sự phu tù của dân Ê-díp-tô. Họ cầu khẩn Chúa xin Ngài đem họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô, để đến một nơi mà họ có thể từ bỏ khỏi việc thờ hình tượng, và tránh khỏi những ảnh hưởng xấu của những người lân cận quanh họ. CC1 131.2

Tuy nhiên, cũng có nhiều người Hê-bơ-rơ bằng lòng ở lại trong cảnh nô lệ hơn là đi đến một vùng đất mới, hoặc gặp phải những khó khăn có thể xảy đến trong cuộc hành trình. Kết quả là Chúa đã không giải cứu họ khi Ngài làm những dấu kỳ và phép lạ đầu tiên trước mặt Pha-ra-ôn. Theo như mục đích của Chúa, Ngài đã chiến thắng tất cả những sự kiện xảy ra nhằm để bộc lộ hoàn toàn sự tàn bạo của Pha-ra-ôn. Ngài muốn tỏ ra quyền năng lớn của Ngài cho người Ê-díp-tô, cũng như cho các con cái Y-sơ-ra-ên. Ngài muốn họ được tự do chọn lựa để phục vụ Ngài, và trở nên hăng hái trong việc rời khỏi xứ Ê-díp-tô. CC1 132.1

Trong lúc có nhiều người Y-sơ-ra-ên trở nên ô uế bởi việc thờ hình tượng, thì những người trung tín luôn vững vàng trong đức tin của mình. Họ đã không giấu giếm đức tin của mình, nhưng bày tỏ cách công khai trước những người Ê-díp-tô rằng họ thờ phượng Đức Chúa Trời chân thật và hằng sống duy nhất. Họ đếm lại các bằng chứng về sự hiện hữu của Đức Chúa Trời và các việc quyền năng Ngài từ buổi đầu sáng thế cho đến thời kỳ của họ. Những người Ê-díp-tô có được cơ hội để trở nên quen thuộc với đức tin của những người Hê-bơ-rơ và Đức Chúa Trời của họ. Họ đã cố gắng để làm suy suyển đức tin của những người trung tín thờ phượng Đức Chúa Trời chân thật, và họ đã cảm thấy khó chịu vì họ đã không thành công, dù bằng nhiều hình thức khác nhau như đe dọa, hoặc hứa sẽ ban nhiều phần thưởng, hoặc bằng những cách đôi xử tàn bạo. CC1 132.2

Hai vị vua cuôi cùng trên ngai Ê-díp-tô đã rất hung ác và đối xử với người Hê-bơ-rơ rất tàn bạo. Những trưởng lão của người Y-sơ-ra-ên đã luôn cố gắng để khích lệ đức tin đang xuống của những người Y-sơ-ra-ên. Họ nhắc lại lời hứa đã hứa với Áp-ra-ham, và những lời tiên tri của Giô-sép trước khi ông qua đời báo trước về sự giải cứu ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Một số người đã nghe và tin theo. Những người khác lại nhìn vào thực trạng buồn rầu của chính họ và không thấy chút hy vọng nào. CC1 133.1