Trước khi Môi-se rời khỏi xứ Ai-cập, người đã gửi vợ và các con mình về nhà cha vợ. Sau khi Giê-trô nghe về sự giải cứu diệu kỳ của dân Y-sơra-ên ra khỏi xứ Ai-cập, ông đã đến thăm Môi-se trong đồng vắng, dẫn theo vợ và các con của Môi-se cho người. “Môi-se ra đón rước ông gia mình, mọp xuống và hôn người, hỏi thăm nhau, rồi vào trại. Môi-se liền thuật cho ông gia mình biết mọi điều Đức Giê-hô-va vì Y-sơ-ra-ên đã làm cho Pha-ra-ôn và người Ê-díp-tô, mọi điều khổ nhọc xảy đến cho mình dọc đường và Đức Giê-hô-va đã giải thoát dân Y-sơ-ra-ên thế nào”. CC1 162.2
“Giê-trô lấy làm vui mừng về các ơn mà Đức Giê-hô-va dã làm cho Y-sơ-ra-ên, giải cứu dân ấy khỏi tay người Ê-díp-tô. Giê-trô nói rằng: Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay! là Đấng đã giải cứu các ngươi ra khỏi tay người Ê-díp-tô và tay Pha-ra-ôn, và giải cứu dân sự ra khỏi quyền của người Ê-díp-tô. Bây giờ ta biết rằng Đức Giê-hô-va là lớn hơn hết các thần, vì khi người Ê-díp-tô cậy lòng kiêu ngạo dấy lên, thì Ngài thắng được chúng nó. Giê-trô, ông gia của Môi-se, bèn bày một của lễ thiêu và các lễ vật mà dâng cho Đức Chúa Trời; rồi A-rôn và các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến ăn bánh cùng ông gia của Môi-se, trước mặt Đức Chúa Trời”. CC1 163.1
Chẳng bao lâu sau Giê-trô với cái nhìn sáng suôt của mình đã nhận thây rằng những gánh nặng mà Môi-se đang gánh quả thật rất nặng nề khi dân sự cứ mang hết những vấn đề lớn nhỏ đến cùng ông, và ông chỉ dạy cho họ những mạng lệnh và luật pháp của Đức Chúa Trời. Ông đã nói cùng Môi-se rằng, “Bây giờ, hãy nghe cha khuyên con một lời, cầu xin Đức Giê-hô-va phù hộ cho. Về phần con, hãy làm kẻ thay mặt cho dân sự trước mặt Đức Chúa Trời, và đem trình mọi việc cho Ngài hay. Hãy lấy mạng lịnh và luật pháp Ngài mà dạy họ, chỉ cho biết con đường nào phải đi, và điều chi phải làm. Nhưng hãy chọn lấy trong vòng dân sự mấy người tài năng, kính sợ Đức Chúa Trời, chân thật, ghét sự tham lợi, mà lập lên trên dân sự, làm trưởng cai trị hoặc ngàn người, hoặc trăm người, hoặc năm mươi người, hoặc mười người, đặng xét đoán dân sự hằng ngày. Nếu có việc can hệ lớn, họ hãy giải lên cho con; còn những việc nhỏ mọn, chính họ hãy xét đoán lây. Hãy san bớt gánh cho nhẹ; đặng họ chia gánh cùng con. Nếu con làm việc nầy, và Đức Chúa Trời ban lịnh cho con, con chắc sẽ chịu nổi được, và cả dân sự nầy sẽ đến chỗ mình bình yên”. CC1 163.2
“Môi-se vâng lời ông gia mình, làm y như mọi điều người đã dạy. Vậy, Môi-se bèn chọn trong cả Y-sơ-ra-ên những người tài năng, lập lên trên dân sự, làm trưởng cai trị, hoặc ngàn người, hoặc trăm người, hoặc năm mươi người, hoặc mười người; họ xét đoán dân sự hằng ngày. Các việc khó họ giãi lên cho Môi-se; nhưng chính họ xét lấy các việc nhỏ. Đoạn, Môi-se để cho ông gia mình trở về xứ người”. CC1 164.1
Môi-se đã không tỏ ra tự phụ khi nghe những lời chỉ dẫn của ông gia mình. Đức Chúa Trời đã làm cho ông trở nên rất cao trọng và thực hiện nhiều việc lạ lùng qua đôi tay của ông. Thế nhưng Môi-se đã không lý luận rằng Đức Chúa Trời đã chọn lựa ông để dẫn dắt những người khác, và rằng Ngài đã sử dụng đôi tay của ông để thực hiện nhiều công việc kỳ diệu, cho nên ông không cần phải nghe những lời khuyên bảo, chỉ dẫn nào khác! Ngược lại, ông dã rất vui lòng lắng nghe những đề nghị của ông gia mình và áp dụng vào kế hoạch như một sự sắp xếp khôn ngoan. CC1 164.2