Khi chuẩn bị rời bỏ các sứ đổ, Đức Chúa Jêsus không nói cho họ rằng họ sẽ mau chóng đến với Ngài: “Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ” Ngài phán. “Khi Ta đã đi, và đã sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rổi, Ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với Ta, hầu cho Ta ở đầu thì các ngươi củng ở đó”. Giăng 14:2, 3. Phao-lô lại nói thêm rằng “vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiêng của thiên sứ lớn cùng tiêng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết. Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau được cất lên với những người ấy giữa đám mầy, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn”. Và ông tiếp thêm: “Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau”. I Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-18. Khi Đức Chúa Jèsus trở lại, xiểng xích của mồ mả sẽ bị phá vỡ và “những kẻ chết trong Đấng Christ” sẽ được cất lên và hưởng sự sống đời đời. NhV 62.3
Tất cả mọi người được phán xét tùy theo những việc được ghi trong sách và thưởng tùy theo các việc họ đã làm. Sự phán xét này khồng diễn ra khi chết. “Vì Ngài đã chi định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thê gian”. “Nẩy, Chúa ngự đến với muôn vàn thánh, đặng phán xét mọi người”. Công-vụ Các Sứ-đồ 17:31; Giu-đe 14, 15. NhV 63.1
Nhưng nếu kẻ chết đã vui hưởng thiên đàng hay đang quặn đau trong lửa địa ngục, thì cần gì sự phán xét vể sau? Lời của Chúa có thể được hiểu bởi những trí óc tầm thường. Thế còn trí óc bộc trực có thể thấy sự khôn ngoan hay lẽ phải trong học thuyết hiện tại không? Liệu những người công bình sẽ nhận được lời khen ngợi, “Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lẳm, ... hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi”, khi họ ở trong sự hiện diện của Ngài trong nhiều thời đại? Liệu kẻ ác được triệu đến từ sự đau khổ để nhận được lời tuyên án từ Quan Tòa, “Hãy lui ra khỏi Ta; đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỉ và những quỉ sứ nó”? Ma- thi-ơ 25:21, 41. NhV 63.2
Học thuyết vể linh hồn bất tử là một trong những giáo lý sai lạc mà La Mã đã mượn từ ngoại giáo. Martin Luther xếp nó vào loại “chuyện bịa đặt quái dị đã hình thành một phẩn của sắc lệnh từ La Mã”. 1E. Petavel, The Problem of Immortalitỵ, trang 255 . Kinh Thánh dạy rằng người chết sē ngủ cho đến ngày phục sinh. NhV 64.1