CHƯƠNG 7: DẤU HIỆU MÔN ĐỒ
Con Đường Giải-Thoát
- Contents- Lời Giới -Thiệu
- TỰA
- CHƯƠNG 1: LÒNG BÁC ÁI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
- CHƯƠNG 2: CẦN CÓ MỘT ĐẤNG CỨU THẾ:
- CHƯƠNG 3: SỰ ĂN NĂN
- CHƯƠNG 4: SỰ XƯNG TỘI
- CHƯƠNG 5: SỰ DÂNG MÌNH
- CHƯƠNG 6: ĐỨC TIN VÀ SỰ TIẾP NHẬN
- CHƯƠNG 7: DẤU HIỆU MÔN ĐỒ
- CHƯƠNG 8: KHÔN LỚN TRONG ĐẤNG CHRIST
- CHƯƠNG 9: VIỆC LÀM VÀ SỰ SỐNG
- CHƯƠNG 10: HIỂU BIẾT ĐỨC CHƯA TRỜI
- CHƯƠNG 11: ĐẶC ÂN CẦU NGUYỆN:
- CHƯƠNG 12: PHẢI LÀM SAO VỚI MỐI NGHI NGỜ?
- CHƯƠNG 13: VUI MỪNG TRONG CHÚA
Search Results
- Results
- Related
- Featured
- Weighted Relevancy
- Content Sequence
- Relevancy
- Earliest First
- Latest First
- Exact Match First, Root Words Second
- Exact word match
- Root word match
- EGW Collections
- All collections
- Lifetime Works (1845-1917)
- Compilations (1918-present)
- Adventist Pioneer Library
- My Bible
- Dictionary
- Reference
- Short
- Long
- Paragraph
No results.
EGW Extras
Directory
CHƯƠNG 7: DẤU HIỆU MÔN ĐỒ
NẾU ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” 2 Cô rinh-tô 5:17.CDG 87.1
Người ta không thể nói đúng nơi nào và lúc nào, hay theo dấu mọi giai — đoạn, trạng-huống trong vấn-đề hối-cải. Nhưng điều đó không phải là dấu-chỉ chứng-tỏ người không ăn-năn. Chúa Christ đã phán với Ni-cô-đem như vầy: “Gió muốn thổi đâu thì thổi, ngươi nghe tiếng động; nhưng chẳng biết gió đến -từ đâu và cũng không biết đi đâu. Hễ người nào sanh bởi Đức Thánh-Linh thì cũng vậy.” Giảng 3:8. Công — việc làm của Đức Thánh-Linh ở trong lòng người cũng như gió, tuy vô-hình nhưng người ta vẫn cảm thấy và nhận biết rõ-ràng. Quyền-năng tái-tao tuy mắt người không trông thấy, phát-sanh một nguồn sống mới trong tâm-hồn; nó tạo nên một người mới theo hình-ảnh của Đức Chúa Trời. Công-việc làm của Đức Thánh-Linh tuy âm-thầm, lặng-lẽ, nhưng ảnh-hưởng biểu-lộ rõ-ràng. Nếu tấm lòng đã được đổi mới bởi Thánh-Linh của Đức Chúa Trời, cuộc sống sẽ minh-chứng thực — trạng đó. Trong khi chúng ta không làm được gì cả để biến-đổi lòng ta, hoặc tự đưa mình vào sự hòa — hợp với Đức Chúa Trời; trong khi chúng ta không trông — cậy nơi cá-nhân và công-lao mình, thì đời sống của chúng ta sẽ bộc-lộ việc ân-điển của Đức Chúa Trời có ngự trong lòng chúng ta hay không. Người ta sẽ nhận thấy dễ-dàng có sự biến-đổi nhiệm-màu trong cá-tánh, thói quen và xu-hướng của chúng ta. Sự tương — phản thật rõ-ràng và dứt — khoát giữa quá-khứ và hiện-tại. Bản-tánh lộ ra không phải do những việc lành hay dữ xen lẫn nhau, mà chính ở cái khuynh-hướng của lời nói và hành-động của chúng ta.CDG 87.2
Đành rằng người ta có thể điều-chỉnh được thái-độ bề ngoài mà không cần quyền-năng tái-tạo của Đấng Christ. Vì muốn gây ảnh-hưởng và người khác trọng-vọng, người ta có thể tạo một đời sống ngăn — nắp được. Tánh tự-trọng có thể thúc — đẩy chúng ta tránh những gì tựa như điều-ác. Một người ích — kỷ có thể thi-thố những hành — động phúc — hậu. Như vậy làm thế nào định được chúng ta đang ở phe nào?CDG 88.1
Ai chiếm-hữu được tâm-hồn chúng ta? Tư- tưởng chúng ta hướng về ai? Chúng ta thích chuyện — trò với ai? Ai thâu-phục được mối yêu- thương nồng-nàn và năng-lực tốt nhứt của chúng ta? Nếu chúng ta thuộc về Đấng Christ, tư-tưởng của chúng ta ở với Ngài và những ý-nghĩ đẹp nhứt của chúng ta là về Ngài. Cá-nhân chúng ta và mọi vật thuộc về mình đều dâng — hiến cho Ngài cả. Chúng ta ao-ước được mang lấy hình-ảnh Ngài, hấp-thụ lấy Thánh-Linh Ngài, làm theo ý Chúa và thỏa-mãn Ngài trong mọi sự.CDG 89.1
Những người đã được dựng nên mới trong Đức Chúa Jêsus-Christ, sẽ sanh trái của Đức Thánh- Linh là: “Lòng yêu-thương, sự vui — mừng, bình- an, nhịn-nhục, nhân-từ, hiền-lành, trung-tín, mềm-mại và tiết-độ”. Ga-la-ti 5:22. Họ không còn chiều theo tư-dục cũ, nhưng bởi đức tin trong Đức Chúa Trời họ sẽ theo dấu chân Ngài, phản-chiếu bản-tánh Ngài và tự làm mình nên thánh-sạch như Chúa vốn thánh-sạch. Những sự trước kia họ chê- ghét, nay lại ham-thích. Tánh kiêu-ngạo, khoác- lác, nay đã trở nên mềm-mại và khiêm-nhường. Kẻ say-sưa trở nên tỉnh-táo, kẻ trụy-lạc trở nên tinh- sạch. Mọi thói-tục vô-ích và kiểu-cách lố-lăng của người đời đều bị dẹp-bỏ hết. Người tín-đồ tìm- kiếm không phải sự “loè-lẹt bề ngoài” nhưng sự trang-sức bên trong “giàu ở trong lòng, tức là sự trong sạch chẳng hư-nát của tâm-thần dịu-dàng im-lặng.” 1 Phi e-rơ 3:3,4.CDG 89.2
Không có sự cải-cách, tức không có dấu — chỉ của sự ăn-năn. Nếu người phục — hồi lời hứa, trả lại của cắp, xưng mọi tội mình, yêu Chúa và người đồng loại, thì tội-nhân có thể chắc-chắn rằng mình đã trải qua sự chết mà bước vào sự sống đời-đời.CDG 90.1
Khi còn là kẻ lạc-lối và đầy tội-lỗi, chúng ta đến cùng Đấng Christ để hường được ơn tha-thứ của Ngài, tình yêu liền nẩy-nở trong lòng chúng ta. Mọi gánh nặng đều trở nên nhẹ-nhàng vì ách của Chúa đặt trên chúng ta là dễ-chịu. Nhiệm-vụ trở nên vui-thích và hy-sinh là một lạc-thú. Con đường trước kia dường như bị phủ dày bởi màn âm-u, đã trờ nên sáng rực bởi tia nắng của mặt trời công-bình.CDG 90.2
Bản-tánh đẹp-đẽ của Đấng Christ sẽ được lộ ra trong môn-đồ Ngài. Chính Ngài rất vui-mừng làm theo ý-muôn của Đức Chúa Trời, tình yêu đối với Đức Chúa Trời, lòng sốt-sắng để làm vinh-hiển Chúa, chính là quyền lực chế-ngự đời sống Đấng Christ. Tình-yêu đã mỹ-lệ và thanh-cao-hóa mọi hành-động Ngài. Tình yêu từ Đức Chúa Trời mà đến. Tấm lòng chưa hiến — dâng không thể phát- nguồn hay sản-xuất tình-yêu ấy, mà chỉ tìm thấy trong những tâm-hồn nào được Đức Chúa Jêsus ngự-trị. “Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước.” 1 Giăng 4:19. Tình yêu là nguyên-tắc hành- động của tấm lòng đổi mới bởi ân — điển thiên- thượng. Nó thay-đổi bản-tánh, chế-ngự động-lực, kiểm-soát dục-vọng, diệt-trừ thù-oán và làm cho lòng thương trỏ nên cao-quí. Tình yêu nầy, nếu được ấp-ủ trong tâm-hồn sẽ làm cho cuộc sống trở nên, êm-ái và tỏa ảnh-hưởng thanh-cao ra quanh mình. CDG 90.3
Có hai điều sai-lầm mà con-cái Đức Chúa Trời — nhứt là những người mới thọ-lãnh ân-điển Ngài — cần phải lưu-ý đặc-biệt. Điều thứ nhứt, như đã nói ở phần trên, là trông cậy nơi công-việc riêng mình, trông cậy nơi bất-cứ việc gì người ta có thể làm để tự đem mình đặt vào sự hòa-hợp với Đức Chúa Trời, Bất-cứ người nào cố cậy nơi việc giữ luật-pháp để được nên thánh, tức việc làm không thể thực — hiện được. Nếu ở ngoài Đấng Christ, người ta chỉ có thể nhiễm đầy tánh vị-kỷ và tội-1 ỗi mà thôi. Chính chỉ bởi Đấng Christ qua đức-tin mà chúng ta được nên thánh.CDG 91.1
Trái lại, điều thứ hai cũng nguy-hiểm không cùng, là khi ta cho rằng tin Đức Chúa Jêsus tức giải-thoát con người khỏi sự tuân-giữ luật-pháp Đức Chúa Trời. Vì cớ chỉ bởi ân-điển mà chúng ta được hưởng ân — điển của Đấng Christ, nên những công-việc làm của chúng ta dầu có tốt-đẹp đến đâu cũng không thể cứu-rỗi chúng ta được.CDG 91.2
Hãy chú-ý điểm nầy, là sự vâng-lời không phải là một cử-chỉ phục-tùng bề ngoài mà thôi, nhưng đó là công — việc yêu-thương. Luật-pháp của Đức Chúa Trời là phán-ảnh của chính bản-tánh Ngài, nó là hiện thân của đại nguyên-tắc bác-ái, và vì vậy nó là nền-tảng của chánh-thể Ngài ở thiên-đàng cũng như hạ-giới vậy. Nếu lòng chúng ta được đổi mới theo hình-ảnh Chúa, nếu tình yêu — thương thượng-giới chôn-sâu vào linh-hồn chúng ta, ta há lại không thi-hành theo luật-pháp Ngài trong đời sống của chúng ta sao? Khi nguyên-tắc của tình yêu đã ghi chặt trong lòng, khi con người được đổi mới theo hình-ảnh Chúa là Đấng đã tạo nên mình, thì lời hứa của giao-ước mới sẽ được thực-hiện: “Ta sẽ để luật-pháp Ta vào lòng chúng nó và ghi- tạc nơi trí-khôn.” Hê-bơ-rơ 10:16. Nếu luật-pháp đã ghi vào lòng, nó không thay-đổi cách-ăn nết-ở hay sao? Sự vâng lời — là chức-vụ và phục-tùng của tình-yêu—là dấu thật của chức-vụ sứ-đồ. Kinh Thánh có nói về việc ấy như vầy: “Sự yêu-mến Đức Chúa Trời, tức là chúng ta vâng — giữ điều- răn Ngài”. “Kẻ nào nói: Ta biết Ngài, mà không giữ điều-răn Ngài, là người nói dối, lẽ-thật quyết không ở trong người.” 1 Giăng 5:3; 2:4. Đức tin và chỉ đức-tin thôi, làm cho ta được dự phần trong ân — điển của Đấng Christ thay vì làm cho loài người không cần phải phục-tùng nó nữa, và chính đức-tin mới giúp ta vâng theo luật-pháp được.CDG 92.1
Chúng ta không bởi vâng lời mà được sự cứu- rỗi vì sự cứu-rỗi là một sự ban-cho nhưng-không của Đức Chúa Trời mà ta nhận-lãnh bởi đức-tin. “Các con biết Đức Chúa Jêsus-Christ đã hiện ra để cất tội-lỗi đi, và biết trong Ngài không có tội-lỗi. Ai ở trong Ngài thì không phạm tội, còn ai phạm- tội, thì chẳng từng thấy Ngài và chẳng từng biết Ngài.” 1 Giăng 3:5,6. Đây mới thật là thử-thách. Nếu chúng ta ở trong Đấng Christ, nếu tình yêu của Đức Chúa Trời ở trong chúng ta, thì cảm-giác, tư-tưởng, mục-đích, hành-vi của chúng ta thảy đều hòa-hợp với ý-muôn Đức Chúa Trời như đã được bày-tỏ trong các điều — khoản của luật-pháp Ngài vậy. “Hỡi các con bé-mọn, chớ để cho ai lừa-dối mình: kẻ làm sự công-bình là người công-bình, như chính mình Chúa là công-bình.” 1 Giăng 3:7. Sự công-bình đã được định rõ trong mười đỉều-khoản của bộ luật thánh của Chúa ban ra trên núi Si-na-i.CDG 93.1
Cái mà người ta gọi là đức-tin trong Đấng Christ để giải — thoát con người ra khỏi vòng bó- buộc vâng-phục Đức Chúa Trời, không phải đức- tin mà là lòng tự-phụ liều-lĩnh. “Ấy là nhờ ân- điển, bởi đức-tin mà anh em được cứu.” Nhưng “nếu đức- tin không sanh ra việc làm, thì tự mình nó chết.” Ê-phê-sô 2:8; Gia-cơ 2:17. Đức Chúa Jêsus tự bày-tỏ trước khi Ngài xuống thế rằng: “Hỡi Đức Chúa Trời Con, Con lấy làm vui-mừng làm theo ý- muốn Chúa, luật-pháp Chúa ở trong lòng Con.” Thi-thiên 40:8. Và ngay trước khi thăng-thiên, Ngài lại tuyên-bố: “Ta đã vâng — giữ các điều — răn của Cha Ta, và cứ ở trong sự yêu-thương Ngài.” Giăng 15:10. Kinh — Thánh có chép rằng: “Chúng ta biết mình đã biết Ngài, ấy là tại chúng ta giữ các điều- răn Ngài... Ai nói mình ở trong Ngài, thì cũng làm theo như chính Ngài đã làm.” 1 Giăng 2:3-6. Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chơn Ngài.” 1 Phi-e-rơ 2:21.CDG 93.2
Điều-kiện để được sống đời-đời thì ngày nay cũng như xưa kia vậy — cũng y như trong vườn phước-hựu trước khi tổ-phụ đầu-tiên của chúng ta sa-ngã — là vâng-giữ trọn-vẹn luật-pháp Đức Chúa Trời, là công-bình hoàn-toàn. Nếu không cần theo đúng điều-kiện nầy mà sự sống đời-đời vẫn được ban cho thì hạnh-phúc của toàn-thể vũ-trụ sẽ bị nguy-ngập, nó sẽ mở đường cho tội-lỗi cùng mọi sự rủa-sả, tai-ương và khốn-khổ liên-miên bất-tuyệt.CDG 94.1
A-đam khi chưa phạm tội có thể tạo nên bản- tánh công-bình bằng cách vâng-giữ luật-pháp Đức Chúa Trời. Nhưng A-đam không làm được điều nầy.Vì cớ tội-lỗi của ông nên bản-tánh của chúng ta là vấp-phạm và không thể nào tự làm mình trở nên công-bình được. Chúng ta vốn là tội-lỗi, ô-uế nên chúng ta không thể nào vâng-giữ hoàn-toàn luật-pháp thánh được. Tự mình chúng ta không có được sự công-bình để nhờ đó làm trọn mọi điều- kiện của luật-pháp Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Jêsus đã mở một lối thoát cho chúng ta. Ngài sống trên thế-gian giữa những thử-thách và cám- dỗ như chúng ta phải gặp, và Ngài đã sống một đời sống vô-tội. Ngài đã chết cho chúng ta, hiện nay đang thỉnh-mời để mang lấy tội-lỗi cho ta và ban cho ta sự công-bình. Nếu bạn tự hiến mình cho Ngài và tiếp-nhận Ngài là Đấng Cứu-Thế mình, thì dầu bạn có tội-lỗỉ đầy-dẫy thế nào mặc lòng, Ngài cũng lấy sự công-bình Ngài mà khoác lên cho bạn. Bản-tánh của Chúa sẽ thay-thế bản-tánh của bạn và bạn sẽ được tiếp-đón trước mặt Đức Chúa Trời như bạn chưa hề phạm-tội bao giờ cả.CDG 95.1
Hơn nữa, Chúa Jêsus thay-đổi lòng bạn. Ngài sẽ bởi đức-tin mà ngự vào lòng bạn. Bạn cần phải duy-trì sự liên-quan nầy với Đấng Christ bằng đức- tin và bằng cách dâng-hiến ý-chí bạn cho Ngài thôi. Hễ khi nào bạn còn làm vậy, Ngài sẽ hành — động trong bạn để bạn vừa muốn vừa làm theo ý tốt- đẹp của Ngài. Như thế bạn có thể nói; “Tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi: nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức-tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.” Ga-la-ti 2:20. Vì vậy mà Đức Chúa Jêsus phán cùng môn-đồ Ngài rằng: “Ấy chẳng phải tự các con nói đâu, song là Thánh-Linh của cha các con sẽ từ trong lòng các ngươi nói ra.” Ma-thi-ơ 10:20. Bây giờ với sự hành-động của Đấng Christ ở trong bạn, bạn sẽ biểu-lộ chính tinh — thần và làm chính việc thiện như Chúa đã làm tức việc công-bình và vâng-phục vậy.CDG 95.2
Xét như thế, ta thấy trong ta không có gì để khoe-khoang cả. Ta không có cái gì để tự-tôn. Mối hy-vọng duy-nhứt của chúng ta đặt trong sự công- bình mà Đấng Christ đã ban cho, và trong việc làm mà Đức Thánh-Linh hành-động trong chúng ta và qua chúng ta vậy.CDG 96.1
Khi nói đến đức-tin, tâm-trí ta phải mang lấy sự phân-biệt rõ-ràng nầy là: có một thứ tin tưởng khác hẳn với đức-tin. Sự thực-hữu và quyền-năng của Đức Chúa Trời, lẽ thật của lời Ngài là những chứng-cớ mà Sa-tan cùng cả qui-sứ nó cũng không thể nào chối-cải được. Kinh-Thánh nói rằng: “ma- quỉ cũng tin như vậy và run-sợ”; — Gia-cơ 2:19 —nhưng đó không phải là đức-tin. Đức-tin không phải chỉ tin nơi Lời Chúa nhưng là sự đầu-phục ý muốn Ngài, là sự hiến-dâng trọn-vẹn tấm lòng cho Chúa cùng đặt mọi tình-cảm trên Ngài. Đó là đức-tin — đức-tin hành động bởi tình-yêu và luyện-sạch linh-hồn. Chính nhờ đức-tin nầy mà tấm lòng được đổi mới trong hình-ảnh Đức Chúa Trời. Tấm lòng chưa ở trong trạng-thái đổi mới không phục luật-pháp cúa Đức Chúa Trời, cũng không thể phục được, nay lại vui thích theo điều- răn thánh của Ngài như tác-giả Thi — thiên reo lên rằng: “Tôi yêu-mến luật-pháp Chúa biết bao! Trọn ngày tôi suy-gẫm luật-pháp ấy!” Thi-thiên 119:97. Bấy giờ sự công-bình của luật-pháp được trọn trong chúng ta “là kẻ chẳng noi theo xác- thịt, nhưng noi theo Thánh-Linh.” Rô-ma 8:1.CDG 96.2
Có những người học biết lòng bác-ái đầy thứ- tha của Đấng Christ và thật lòng ham-muốn được trở nên con-cái của Đức Chúa Trời, dầu vậy họ nhận thấy sự bất-toàn của bản-tánh mình, còn đời sống thì kém khuyết, nên họ nghi-ngờ không biết lòng họ đã được đổi mới bởi Đức Thánh — Linh chưa. Với những người ấy tôi muốn nhắn rằng: Chớ hề ngã lòng chúng ta sẽ thường phải quì xuống dưới bệ chân Chúa và khóc-lóc kêu than vì cớ những kém-khuyết và lỗi-lầm của chúng ta, nhưng chúng ta không nên nãn lòng. Ví dầu chúng ta có bị thua kẻ thù, chúng ta cũng không bị loại bỏ đâu và Chúa cũng không quên, không khước-từ chúng ta bao giờ. Không. Đấng Christ luôn luôn ở bên phải Đức Chúa Trời là Đấng hằng cầu thay cho chúng ta, Sứ-đồ Giăng có viết: “Ta viết cho các con những điều nầy, hầu cho các con khỏi phạm tội. Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha là Đức Chúa Jêsus-Christ tức là Đấng công-bình.” 1 Giăng 2:1. Bạn cũng không nên quên lời của Đấng Christ như vầy: “Chính Cha yêu thương chúng ta.” Giăng 16:27. Ngài muốn gây dựng bạn lại trong Ngài, để thấy chính sự thánh-khiết Ngài phản-chiếu trong bạn. Nếu bạn đã hiến mình cho Chúa là Đấng đã khởi công làm những việc tốt-lành trong bạn, sẽ xúc-tiến mãi việc ấy đến ngày Đức Chúa Jêsus — Christ chúng ta trở lại. Hãy cầu-nguyện sốt-sắng hơn và tin — tưởng trọn — vẹn hơn. Khi chúng ta biết rằng không thể nào trông-cậy vào quyền-lực riêng của mình chúng ta phải trông cậy nơi quyền- năng của Đấng Cứu-Thế, và chúng ta sẽ chúc-tôn Chúa là nguồn sống của chúng ta.CDG 97.1
Bạn càng đến gần Đức Chúa Jêsus bao nhiêu, càng thấy mình tội-lỗi bấy nhiêu, vì thị-giác thiêng- liêng của bạn sẽ sáng-tỏ hơn và mọi sự bất-toàn sẽ lộ ra rõ-rệt để tương-phản với sự toàn-vẹn của bản-tánh Ngài. Đó là chứng-cứ tỏ rõ sự quyến-rủ của Sa-tan đã hết hiệu-lực rồi, và ảnh-hưởng vô cùng linh-hoạt của Đức Thánh-Linh đang vùng dậy trong lòng bạn.CDG 98.1
Tình yêu thâm-thúy đối với Đức Chúa Jêsus không thể ở trong tấm lòng không nhìn biết chính tội-lỗi của mình. Linh-hồn được biến-đổi bởi ân- điển của Đấng Christ ca — ngợi bản — tánh thiên- thượng của Ngài; nhưng nếu chúng ta không thấy chính sự đồi-bại của mình, đó là bằng chứng rõ- ràng rằng chúng ta chưa trông thấy sự toàn-thiện toàn-mỹ của Đấng Christ.CDG 99.1
Chúng ta càng ít đề — cao mình thì càng ưa- chuộng sự trong-sạch tuyệt-đối và lòng bác-ái của Đấng Cứu-Thế mình. Sự nhìn thấy tội—lỗi mình thúc-đẩy chúng ta, đến cùng Chúa là Đấng có thể tha tội cho chúng ta, và khi linh-hồn nhận thấy tình-trạng tuyệt — vọng của mình kêu-cầu Chúa, Ngài sẽ tự bày tỏ trong quyền-năng Ngài. Chúng ta càng bị thúc-đẩy đến cùng Chúa và lời Ngài vì cảm thảy sự thiếu — thốn của mình thì chúng ta càng thấy rõ bản-tánh của Ngài, càng phản-chiếu hình-ảnh Ngài trọn-vẹn hơn.CDG 99.2