Loading...
Larger font
Smaller font
Copy
Print
Contents

Khởi Đầu Thời Kỳ Suy Tàn

 - Contents
  • Results
  • Related
  • Featured
No results found for: "".
  • Weighted Relevancy
  • Content Sequence
  • Relevancy
  • Earliest First
  • Latest First
    Larger font
    Smaller font
    Copy
    Print
    Contents

    Chương 42—Đức Chúa Trời Truyền Dạy Luật Pháp Ngài Cho Thế Hệ Mới

    Chương này dựa theo sách Phục truyền Luật lệ Ký 3 — 6; 28

    Chúa phán với Môi-se rằng đã đến lúc sở hữu xứ Ca-na-an. Khi vị tiên tri già đứng trên đỉnh núi nhìn về phía vùng Đất Hứa, ông khẩn thiết cầu xin: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Ngài đã bắt đầu cho đầy tớ Ngài thấy sự oai nghiêm và cánh tay quyền năng của Ngài. Vì có thần nào trên trời dưới đất có thể làm được những công việc và hành động quyền năng như Ngài không? Con xin Chúa cho con được phép đi qua và ngắm nhìn miền đất tốt tươi, vùng núi đồi xinh đẹp và dãy Li-ban ở bên kia sông Giô-đanh”.KTS 232.1

    Chúa trả lời: “Đủ rồi! Con đừng bao giờ nói với Ta về chuyện này nữa! Hãy lên đỉnh Phích-ga, ngước mắt về hướng tây, hướng bắc, hướng nam và hướng đông mà nhìn ngắm xứ ấy, vì con sẽ không được đi qua sông Giô-đanh này”.KTS 232.2

    Không một lời phàn nàn, Môi-se chịu phục tùng mệnh lệnh Chúa. Bấy giờ, mối bận tâm lớn nhất của ông là Y-sơ-ra-ên. Ông trút hết tâm sự lòng mình vào lời cầu nguyện: “Lạy Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của thần linh mọi xác thịt! Xin Ngài lập trên hội chúng một người…là người sẽ dẫn họ đi ra và đem họ đi vào, như thế hội chúng của Đức Giê-hô-va sẽ không như chiên không có người chăn” (Dân số Ký 27: 16,17).KTS 232.3

    Chúa phán: “Hãy chọn Giô-suê, con trai của Nun, người có Thần ngự vào, và đặt tay trên người; rồi đem người ra mắt thầy tế lễ Ê-lê-a-sa cùng toàn thể hội chúng, và ủy thác trách nhiệm cho người trước mặt mọi người. Hãy trao một phần thẩm quyền của con cho người để cả hội chúng Y-sơ-ra-ên vâng theo người” (câu 18-20).KTS 232.4

    Giô-suê, một người khôn ngoan, có năng lực, trung tín đã được chọn để kế tục Môi-se. Ông chính thức được ủy thác một phần trách nhiệm của một nhà lãnh đạo Y-sơ-ra-ên. Chúa đề cập đến Giô-suê thông qua Môi-se cho cả hội chúng biết: “Theo lệnh Ê-lê-a-sa, người và cả hội chúng Y-sơ-ra-ên sẽ đi ra và đi vào” (câu 21).KTS 232.5

    Môi-se đứng trước toàn dân để nói những cảnh báo cuối cùng và lời khuyên dạy quan trọng, gương mặt ông toát lên ánh sáng thiêng liêng. Mái tóc bạc trắng theo thời gian, nhưng ông vẫn còn đứng thẳng, đôi mắt sáng tinh anh. Bằng tình cảm sâu sắc, ông phác họa tình yêu thương và lòng khoan dung về Đấng Che chở Toàn năng của họ. KTS 232.6

    “Hãy suy nghĩ xem từ chân trời này đến cuối trời kia, có bao giờ xảy ra việc vĩ đại như thế chưa, hay đã từng nghe việc gì tương tự như vậy không? Có dân tộc nào nghe tiếng một vị thần phán từ trong đám lửa như anh em đã nghe mà vẫn còn sống không? Hoặc có một vị thần nào đi bỏ công chọn cho mình một dân tộc từ giữa những dân tộc khác bằng những thử thách, bằng dấu lạ phép mầu, bằng chiến tranh, bằng cánh tay uy quyền dang rộng, bằng những việc kinh thiên động địa, như những gì Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm cho anh em tại Ai Cập ngay trước mắt anh em không?”.KTS 232.7

    “Nhưng vì yêu thương anh em và để giữ lời thề hứa với tổ phụ anh em mà Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền uy mà đưa anh em ra, cứu chuộc anh em khỏi nhà nô lệ và khỏi tay Pha-ra-ôn vua Ai Cập. Vì vậy, anh em phải nhận biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của anh em, Ngài là Đức Chúa Trời thành tín, là Đấng gìn giữ giao ước và lòng nhân từ đến hàng nghìn thế hệ cho những người yêu mến Ngài và tuân giữ các điều răn Ngài” (Phục truyền Luật lệ Ký 7:8,9). KTS 233.1

    Dân Y-sơ-ra-ên thường cảm thấy bất mãn và nổi loạn vì hành trình của họ phải đi lang thang trong hoang mạc quá lâu, nhưng việc bị trì hoãn sở hữu vùng đất Ca-na-an không phải lỗi của Chúa. Ngài còn đau buồn hơn họ nhiều bởi vì Ngài không thể đưa họ vào Đất Hứa ngay, mà còn phải chứng minh quyền năng vô song của Ngài cho tất cả các nước xem. Chính lòng bất tín với Chúa đã ngăn cản họ sẵn sàng nhận đất Ca-na-an. Nếu tổ tiên họ chịu đặt trọn lòng tin ngay thẳng nơi Chúa, đi theo lời Ngài chỉ dạy thì họ đã định cư ở vùng đất Ca-na-an từ trước, thành một dân tộc giàu có, thánh thiện và hạnh phúc từ rất lâu rồi. Thái độ lừng khừng của họ làm mất danh dự Chúa, đánh mất vinh hiển Ngài trong mắt các dân tộc xung quanh.KTS 233.2

    Môi-se nói: “Này, tôi đã dạy anh em những mệnh lệnh và luật lệ đúng như Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi đã phán dặn tôi, để anh em tuân giữ khi ở trong xứ mà mình sẽ vào nhận làm sản nghiệp. Vậy, anh em phải giữ và thực hành các mệnh lệnh và luật lệ này, vì nhờ vậy mà các dân tộc sẽ thấy sự khôn ngoan và hiểu biết của anh em. Khi nghe về các mệnh lệnh này họ sẽ nói: Chỉ có dân tộc này mới thực sự là một dân tộc khôn ngoan và hiểu biết!”. KTS 233.3

    Rồi ông hỏi thách toàn dân Hê-bơ-rơ: “Có dân tộc vĩ đại nào có được những mệnh lệnh và luật lệ công minh như toàn bộ luật pháp mà ngày nay tôi đặt trước mặt anh em không?”. Luật pháp mà Chúa ban cho cha ông họ đều khôn ngoan, tốt đẹp và nhân tính hơn tất cả các nước văn minh nhất trên thế giới. Luật pháp Chúa mang dấu siêu phàm. KTS 233.4

    Làm thế nào để những lời lẽ này làm dân Y-sơ-ra-ên xúc động mỗi khi họ nhớ đến Môi-se, người từng phác họa thật sinh động những ơn phước trong vùng đất xinh đẹp, nhưng tại vì tội lỗi của họ mà ông không được phép dự phần nhập cư cùng với dân sự mình:KTS 233.5

    “Xứ anh em sắp vào chiếm hữu là một xứ có núi đồi và thung lũng, nhuần tưới bởi mưa trời”, “vùng đất tốt tươi có nhiều sông suối và mạch nước tuôn chảy trong các thung lũng và trên đồi núi, vùng đất có lúa mì, lúa mạch, cây nho, cây vả, cây lựu, cây ô-liu và mật ong. Trong vùng đất đó anh em sẽ ăn bánh đầy đủ không thiếu một thứ gì; đá trong vùng đó có quặng sắt và anh em có thể khai thác đồng từ đồi núi”, “là xứ được Giê-hô-va Đức Chúa Trời chăm sóc. Mắt của Giê-hô-va Đức Chúa Trời anh em sẽ đoái xem xứ ấy từ đầu năm đến cuối năm”. KTS 233.6

    “Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã đưa anh em vào xứ mà Ngài đã thề với tổ phụ anh em là Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp để ban cho anh em những thành lớn và tốt đẹp mà anh em đã không xây cất, những căn nhà đầy đủ mọi vật tốt mà anh em không sắm sửa, những giếng nước mà anh em không phải đào, cây nho và cây ô-liu mà anh em không trồng; khi anh em được ăn uống no nê thì phải cẩn thận kẻo anh em quên Đức Giê-hô-va”. “Phải cẩn thận đừng quên giao ước mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em đã lập với anh em… Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời là một đám lửa thiêu đốt và là Đức Chúa Trời kỵ tà”. Nếu như họ làm điều ác trước mặt Chúa thì như Môi-se nói: “Anh em sẽ nhanh chóng bị diệt sạch khỏi xứ mà anh em sắp nhận làm sản nghiệp bên kia sông Giô-đanh”.KTS 233.7

    Môi-se hoàn tất công trình viết lại tất cả luật pháp, phép tắc và xét xử mà Chúa đã ban cho ông cùng với mọi quy định liên quan đến hệ thống tế lễ. Quyển sách chứa đựng mọi điều này được gìn giữ trong hòm giao ước để bảo vệ nó. KTS 234.1

    Larger font
    Smaller font
    Copy
    Print
    Contents