Loading...
Larger font
Smaller font
Copy
Print
Contents

TÌNH YÊU TRONG LỬA

 - Contents
  • Results
  • Related
  • Featured
No results found for: "".
  • Weighted Relevancy
  • Content Sequence
  • Relevancy
  • Earliest First
  • Latest First
    Larger font
    Smaller font
    Copy
    Print
    Contents

    Tiêu chuẩn xét xử

    Luật pháp Đức Chúa Trời là tiêu chuẩn xét xử. “Khá kính sợ Đức Chúa Trời và vâng giữ các điều răn Ngài, ấy là trọn phận sự của ngươi. Vì Đức Chúa Trời sẽ đem đoán xét mọi công việc”. “Hãy nói và làm dường như phải chịu luật pháp tự do đoán xét mình” (Truyền đạo 12:13, 14; Gia-cơ 2:12).TTL 211.2

    Những người “được coi là xứng đáng” sẽ dự phần vào sự cứu rỗi của người công bình. Đức Chúa Giê-su phán: “Còn những người được kể là xứng đáng dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết... là con của Đức Chúa Trời, tức là con của sự sống lại”. “Ai đã làm điều lành” sẽ được bước ra khỏi mồ mả “để được sống” (Lu-ca 20:35, 36; Giăng 5:29). Người chết công bình sẽ không sống lại cho đến khi hồ sơ của họ được xét là xứng đáng dự phần vào “sự sống lại”. Vì vậy, họ sẽ không có mặt khi Đức Chúa Trời kiểm tra hồ sơ của họ rồi quyết định.TTL 211.3

    Đức Chúa Giê-su sẽ đứng trước mặt Đức Chúa Trời làm luật sư bào chữa cho từng trường hợp của họ. “Nếu có ai phạm tội thì chúng ta có Đấng biện hộ với Đức Chúa Cha là Đức Chúa Giê-su Christ — Đấng Công bình”. “Vì Đấng Christ không vào nơi thánh bởi tay người làm ra, là bản sao của nơi thánh thật, nhưng vào chính thiên đàng, để bây giờ Ngài thay cho chúng ta đến trước mặt Đức Chúa Trời”. “Bởi đó Ngài có thể cứu toàn vẹn những người nhờ Ngài mà đến gần Đức Chúa Trời, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho những người ấy” (1 Giăng 2:1; Hê-bơ-rơ 9:24, 7: 25).TTL 211.4

    Các sách trên trời được mở ra trong phiên tòa, tất cả đời sống của những người tin nơi Đức Chúa Giê-su đều bị kiểm duyệt trước mặt Đức Chúa Trời. Bắt đầu từ những người đầu tiên sống trên đất, Đấng cầu thay của chúng ta nêu hoàn cảnh của từng thế hệ này đến thế hệ khác. Người nào cũng được đề cập và cứu xét. Có người được chấp nhận, cũng có người bị từ chối. Nếu còn tội lỗi nào bị ghi trong quyển sách mà chưa được thú tội hoặc được tha thứ thì tên của họ sẽ bị xóa khỏi sách sự sống. Chúa phán với Môi-se: “Kẻ nào phạm tội cùng Ta, Ta sẽ xóa nó khỏi sách Ta” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:33).TTL 211.5

    Tất cả những người ăn năn thật lòng và lấy đức tin nơi huyết báu của Chúa Giê-su để làm của lễ chuộc tội thì được tha thứ để biên vào các quyển sách thiên đàng. Kể từ khi họ dự phần vào sự công bình của Đấng Christ, bản tính họ cũng thích nghi với luật pháp Đức Chúa Trời, tội lỗi họ sẽ được xóa đi và họ sẽ được kể là xứng đáng hưởng sự sống đời đời. Chúa phán: “Ấy chính Ta, là Đấng vì mình Ta mà xóa sự phạm tội ngươi; Ta sẽ không nhớ đến tội lỗi ngươi nữa”. “Người nào thắng, sẽ được mặt áo trắng như vậy, Ta sẽ... công bố tên người ấy trước mặt Cha Ta và trước mặt các thiên sứ của Ngài”. “Bởi đó, ai xưng Ta ra trước mặt thiên hạ thì Ta cũng sẽ xưng họ ra trước mặt Cha Ta ở trên trời; còn ai chối Ta trước mặt thiên hạ, thì Ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha Ta ở trên trời” (Ê-sai 43:25; Khải Huyền 3:5; Ma-thi-ơ 10:22, 23).TTL 212.1

    Đức Chúa Giê-su — Đấng Trung bảo thiêng liêng — nài xin rằng tất cả những ai chiến thắng nhờ đức tin nơi huyết Ngài đều được trở lại vườn Ê-đen và được thừa hưởng gia tài với chính Đấng của “quyền thế cũ” (Mi-chê 4:8). Bấy giờ, Đấng Christ cầu xin kế hoạch của Đức Chúa Trời trong việc sáng tạo chúng ta được thực hiện như thể chúng ta chưa từng sa ngã. Ngài không những xin cho dân sự Ngài được tha tội và xưng công bình, mà còn xin cho dự phần vào vinh hiển Ngài và ngồi trên ngai Ngài.TTL 212.2

    Trong khi Đức Chúa Giê-su cầu xin ân điển cho dân Ngài, thì Sa-tan cáo buộc họ trước mặt Đức Chúa Trời. Hắn chỉ vào hồ sơ lý lịch cuộc đời họ, những nhược điểm trong bản chất, tính cách không giống Đấng Christ, tất cả những tội lỗi họ vi phạm do hắn dụ dỗ. Vì những tội lỗi này mà hắn quả quyết họ là dân sự của hắn.TTL 212.3

    Đức Chúa Giê-su không bào chữa tội lỗi của họ, nhưng Ngài trưng dẫn tấm lòng ăn ăn và đức tin của họ. Nhằm khẳng định họ được tha thứ, Ngài đưa bàn tay bị đâm thủng ra trước mặt Đức Chúa Cha, rồi nói: “Con đã chạm tên họ vào lòng bàn tay Con”. “Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm hồn đau thương. Đức Chúa Trời ôi! Lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu” (Thi Thiên 51:17).TTL 212.4

    Larger font
    Smaller font
    Copy
    Print
    Contents